Chuyện ăn chay của phó chủ tịch hội sách lớn nhất thế giới

Tôi gặp bà lần đầu tiên trong một phiên họp thường niên lãnh đạo Hiệp hội Xuất bản ASEAN diễn ra tại thủ đô Jakarta, Indonesia. Ấn tượng của tôi về lãnh đạo cao cấp này của Hội sách lớn nhất thế giới được tổ chức thường niên vào tháng 10 là bà rất nhẹ nhàng, rất Á đông, rất gần gũi, rất nhiệt tình.

Tôi cũng đặc biệt vui khi bà quan tâm đến Việt Nam. Trong phiên hop này, lãnh đạo Hội xuất bản Việt Nam bận hết nên tôi làm trưởng đoàn. Vậy là ngoài các buổi làm việc chung với trưởng đoàn của Hội xuất bản các nước ASEAN tôi có các buổi làm việc riêng với nhiều lãnh đạo các nhà xuất bản các nước, trong đó có buổi làm việc blankvới bà Claudia Kaiser, người phó chủ tịch rất hiểu biếtthân thiện của Frankfurt Book Fair.

Thế rồi, nhân diễn ra Hội sách Quốc tế Hà Nội lần thứ V từ ngày 10 đến 14 tháng 09 vừa qua tại công viên Thống Nhất Hà Nội, chúng tôi quyết định viết thư mời bà vào Việt Nam. Thật bất ngờ rằng bà Claudia Kaiser nhận lời ngay. Thế là các nhà lãnh đạo các nhà xuất bản và bạn đọc Việt Nam chúng ta có cơ hội vàng được gặp gỡ, giao lưu trực tiếp với bà ngay trong khuôn khổ Hội sách. Các thầy cô giáo và sinh viên của Đại học Văn hóa và Học viện Báo chí Tuyên truyền Hà Nội cũng có dip được gặp và nghe những chia sẻ quý báu của lãnh đạo cao cấp hàng đầu của Hội sách lớn nhất thế giới.
blankNhưng câu chuyện tôi muốn chia sẻ hôm nay không phải là văn hóa đọc hay bản quyền, chẳng phải tri thức hay phát hành sách mà là lý do ăn chay chay gần 30 năm nay của bà Claudia Kaiser.
Bà kể rằng trong chuyến đi công tác Trung Quốc cách đây gần 30 năm bà đã chứng kiến những con ếch bị giết chết cho con người ăn thịt. Bà bị ám ảnh rất lớn về chuyện này. Một tình yêu thương động vật dâng trào trong bà. Thế là bà phát nguyện ăn chay trường.
Tôi hỏi bà, ở châu Âu, nhất là nước Đức, nơi bà đang sống và làm việc thì việc ăn chay trường có gặp nhiều khó khăn hay không và với vị trí cao như bà, hay phải tiếp khách thì ăn chay trường thế nào. Bà cười rất tươi và nói rằng, nếu mình thật sự muốn thì không có gì là khó cả.
Tôi biết bà ăn chay trường từ lâu. Cả công ty sách Thái Hà biết bà ăn chay nên ngay trong chuyến đón bà vào Việt Nam lần trước vào tháng 3 chúng tôi luôn tìm đặt các bữa ăn chay tại các nhà hàng chay tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. Bà khen các món chay Việt Nam rất ngon.

Trong bữa ăn trưa vừa rồi tại Hà Nội, bà đột nhiên hỏi chúng tôi “Các bạn không dùng đồ bằng da chứ?”. Tôi giật mình. Bà Claudia Kaiser rất tinh tế và có tâm từ bi bao la. Yêu thương các chúng sinh không có nghĩa rằng chúng ta chỉ ăn chay mà còn không nên sử dụng các đồ dùng làm từ da. Khi không dùng đồ da là chúng ta đã gián tiếp để các loại động vật không bị giết hại phục vụ cho nhu cầu con người. Trên đường về, tôi nhìn và phát hiện ra, mọi đồ dùng của bà, trong đó có túi xách không có gì bằng da cả. Thật đáng suy nghĩ.
blankTrong bữa ăn, khi nói chuyện, một bạn trẻ nói lý do muốn ăn chay rằng nếu ăn mặn thì các động vật bị giết đau đớn. Bà Claudia Kaiser nói luốn rằng, ăn cây cỏ, chúng cũng bị đau chứ. Cây cối cũng như chúng ta mà. Tôi và các bạn cùng đi lại thêm một lần nữa giật minh.  Từ nay, trước khi ăn rau chúng tôi cũng sẽ xin lỗi các cây rau, hoa trái, và xin hồi hướng công đức tu tập cho họ. Thêm một bà học rất cụ thểthiết thực nữa.
Thêm một chi tiết nữa rằng bà Claudia Kaiser rất thích trà Việt Nam. Bữa nào bà cũng xin một ấm trà và uống liên tục. Vừa uống vừa khen ngon. Nhìn bà ăn chay uống tra Việt chúng tôi ai cũng vui. Ấy thế mà khi tiễn bà về nước tôi lại quên mất không tặng trà cho bà. Anh Nguyễn Kiểm – phỏ chủ tịch Hội Xuất bản Việt Nam thì rất cẩn thận. Anh mua đến 3 loại café Việt Nam khác nhau để tặng bà.
Viết đến đây tôi chợt nhớ đến câu chuyện mà những người ăn chay hay kể cho nhau nghe. Chuyện rằng ông trùm Năm Cam và vơ của ông ta cũng ăn chay trường.  Ngay cả những người đầy tội lỗi như ông trùm Năm Cam mà vẫn có lòng từ bi với chúng sinh. Tội lỗi của Năm Cam thì ai cũng rõ nhưng cá nhân tôi rất trân trọng ông ấy ở chi tiết này. Và điều đó cũng giúp tôi và nhiều bạn trẻ cùng nhau ăn chay hơn. Một câu chuyện mà tôi cũng hay chia sẻ khi giao lưu.
Mới đây tôi nhận được lời mời từ bạn trẻ Vương Văn Tân (pháp danh Phúc Tâm). Tân là chủ nhiệm câu lạc bộ Khai Tâm Việt và là đồng sáng lập nhóm Thiện Hữu. Nhóm các bạn trẻ này cùng nhau tu tậpđặc biệt là khuyến tấn nhau ăn chay. Các bạn còn lập ra cả trang website www.ngayanlac.org và có các buổi sinh hoạt hàng tháng. Các bạn biết đến tôi và muốn mời tôi đến nói chuyện với vài trăm bạn trẻ về ăn chay trong chương trình “Ngày ăn chay an lạc”. Tôi dự định rằng sẽ kể những câu chuyện ăn chay của những người bạn tôi, trong đó có những người đang giữ những vị trí rất cao, trong nước cũng như trên khắp thế giới mà bà Claudia Kaiser là một ví dụ. Rất tiếc rằng chương trình tháng 10 này của “Ngày ăn chay an lạc” tôi lại đang công tác ở nước ngoài, mà cụ thể là đến với Hội sách Frankfurt Book Fair nơi có người phó chủ tịch là bà Claudia ăn chay trường gần 30 năm nay.
Tôi vui lắm và mong rằng trong nhóm bạn bè, đồng nghiệp và học trò của tôi ngày càng có thêm nhiều người ăn chay. Rồi đây sẽ có cả Hội những người ăn chay ngay trên đất Việt Nam của chúng ta. Thật mà.
Thiện Đức Nguyễn Mạnh Hùng
 

Thẻ:, , ,