Nữ y tá giảm hơn 50 kg và hành trình vượt qua chứng nghiện ăn

Xã hội hiện đại với cám dỗ từ các loại thức ăn nhanh và đồ uống tiện lợi nhiều đường, ít dinh dưỡng đã kéo theo hệ lụy về sức khỏe cho biết bao người. Để rồi một ngày, khi mọi thứ đã đi quá giới hạn thì con người ta lại phải vật vã trong cuộc đấu tranh giành lại sự khỏe mạnh đã mất

Vẫn là may khi nhân vật trong câu chuyện dưới đây đã vượt qua được bản thân và những thách thức đặt ra trên hành trình thay đổi, lột xác để trở về với cuộc sống lành mạnh và tích cực. Đó là một nỗ lực đáng để nhiều người trong chúng ta học tập, đồng thời đó cũng là lời nhắc nhở ta nên xem xét lại cách mà mình lựa chọn và tiêu thụ thực phẩm.

Tôi là một kẻ nghiện ăn. Điều này viết ra có vẻ dễ dàng nhưng đó lại là thực tế khó mà chấp nhận. Gần 32 năm có mặt trên Trái Đất, tôi đã mất hơn nửa số thời gian đó để đấu tranh, học lấy cách ăn uống thích hợp. Dù còn trẻ nhưng tôi đã bị coi là một kẻ béo phì. Tuy nhiên, tôi vẫn là người năng động. Thừa cân như vậy nhưng ngày bé, tôi vẫn chơi với những đứa trẻ hàng xóm, đi bộ đường dài, trượt patin và đạp xe. Vào thời niên thiếu, tôi bắt đầu thèm ăn và sự phụ thuộc vào đồ ăn đã nhanh chóng phát triển, đánh dấu cho sự tàn phá sức khỏe lâu dài của tôi. Trong một thế giới đã nhiều năm quay cuồng trong những đồ ăn tiện lợi, tinh chế đến mức rất ít hoặc không còn giá trị dinh dưỡng, tôi nhận ra mình đã hoàn toàn bị gắn với loại thực phẩm có thể nói là thứ có hại nhất thế giới: Đường.

Cuộc đấu tranh của tôi với chứng nghiện ăn gặp khó khăn trong việc kiểm soát khẩu phần ăn hợp lý. May mắn là tôi đã lớn lên với việc tiêu thụ một lượng lớn hoa quả và rau củ. Mẹ tôi cũng dạy tôi cách đọc nhãn thực phẩm và tìm kiếm những thức ăn có hàm lượng chất xơ cao và ít thành phần, đó là các thực phẩm toàn phần. Tuy nhiên, chứng nghiện những thức ăn thiếu lành mạnh đã đánh bại những lựa chọn tốt cho sức khỏe, và theo thời gian, tôi vẫn tiếp tục tăng cân. Tôi đã thử qua nhiều chế độ ăn uống và tập thể dục nhưng tất cả đều đi đến thất bại. Sau đó, tôi lại ăn theo cấp độ khủng khiếp hơn để bù đắp vào khoảng thời gian mà mình phải rời xa những thực phẩm yêu thích.

blank

Trong những năm đi học, tôi mắc chứng kinh nguyệt không đều và bác sĩ nội tiết cho biết tôi bị suy tuyến giáp và đa nang buồng trứng. Những viên thuốc kê cho tuyến giáp và thuốc tránh thai để điều chỉnh lại chu kỳ kinh nguyệt vẫn theo tôi từ ngày đó tới tận bây giờ. Năm ngoái, tôi đạt trọng lượng nặng nhất là 166 kg. Thật sốc khi nhìn thấy con số này mà thậm chí tôi còn không thấy rằng cân nặng của mình cao đến thế. Cơ thể tôi đã bị tàn phá.

Điều này lại kéo theo cả những rắc rối khác. Tôi đã bị sưng tấy ở bàn chân, nhất là bên chân trái. Là một y tá, từ chuyên môn và kinh nghiệm của mình, tôi biết đó là sự bắt đầu của chứng phù bạch huyết. Tôi cảm thấy những căng tức trên da và thực tế là tôi không thể ngăn được sự sưng tấy nếu không đi tất cao hàng ngày. Thật khó để hoạt động hay buộc dây giày nếu tôi không ngồi xuống trước tiên. 30 tuổi, làm sao tôi lại để cho cơ thể mình ngoài tầm kiểm soát đến như vậy? Có cách nào khắc phục tình trạng này?

Tôi biết rằng hành trình thay đổi của tôi cần bắt đầu với chứng nghiện đồ ngọt. Tôi đã từ bỏ con quái vật này trước tiên. Tôi đã hoàn toàn không sử dụng đường trong ba tuần và hai tháng tiếp theo chỉ ăn một vài lần mỗi tháng. Tuy nhiên, sau sự kiện đó, cơn thèm đồ ngọt trong tôi lại càng lớn hơn. Thậm chí, tôi lại trở lại với mốc ban đầu: ăn nhiều đường với số lượng lớn. Tôi thèm đường cả ngày và còn lén ăn kẹo socola, bánh quy, bánh ngọt. Tôi phải dừng lại trên đường về nhà từ chỗ làm để giải quyết bữa chiều bởi quãng đường lái xe về nhà mà không có gì thỏa mãn cơn thèm đôi khi còn lớn hơn cả những gì tôi có thể làm. Sự cám dỗ đã trở lại và đó thật sự là một vòng luẩn quẩn.

Vào ngày 22 tháng 6 năm 2015, tôi đã ăn miếng đường cuối cùng dưới dạng một chiếc bánh ngọt tráng miệng. Không còn socola, kẹo, bánh quy và bánh ngọt. Không còn kem, soda, nước trái cây và những đồ uống ngọt. Không còn những chất tạo ngọt nhân tạo, nước siro phong. Tôi biết rằng nếu tôi muốn tạo nên sự thay đổi, tôi phải làm tất cả, hoặc không làm gì. Và tôi chọn tất cả.

blank

 

Những tuần đầu tiên là thời điểm khó khăn nhất. Cơn thèm của tôi với các loại trái cây đã được đáp ứng nhanh chóng. Tôi may mắn có được sự hỗ trợ từ bạn bè và gia đình trong suốt quá trình này. Chồng tôi giữ lời hứa không mang về nhà món ăn có đường nào để tránh cho tôi khỏi cơn thèm nhiều nhất có thể. Tôi quyết định lôi chiếc xe đạp từ nhà kho ra và bắt đầu công cuộc tập thể dục hàng ngày.

Dù chỉ tập 20 phút, tôi cũng bật Netflix và bắt đầu đạp xe. Trong suốt khoảng thời gian này, tôi đã xem một số phim tài liệu nổi tiếng để hướng hành trình của mình tới con đường lành mạnh như phim Nĩa thay vì dao và PlantPure Nation. Vào thời điểm đó, tôi đã không chuẩn bị tinh thần để chuyển sang chế độ dinh dưỡng tự nhiên. Tuy nhiên, sau một vài tuần và tháng tiếp theo, tôi đã bắt đầu sử dụng các thực phẩm thực vật và toàn phần.

Tôi thấy khá dễ dàng khi bỏ bơ và trứng ra khỏi chế độ ăn của mình, đặc biệt là từ khi tôi ngừng ăn đường và những món nướng thường chứa các thực phẩm đó. Cuối cùng, tôi đã hoàn thành quá trình chuyển đổi và trong ba tháng cuối, tôi đã hoàn toàn chuyển sang chế độ dinh dưỡng thuần thực vật và thực phẩm toàn phần.

Từ khi hành trình của tôi bắt đầu vào tháng 6 năm ngoái, tôi đã trải nghiệm những thay đổi đáng kể. Giảm 53 kg và size áo của tôi thu gọn từ 26/28W xuống còn 16. 112 kg là mức cân nặng thấp nhất tôi từng có được kể từ khi còn là một học sinh. Tôi đã tham gia vào các trung tâm fitness và tập thể dục ít nhất bốn đến năm lần một tuần, mỗi lần hơn một giờ đồng hồ. Tôi phát hiện ra là mình rất thích chạy và tôi đã hoàn thành hai cuộc đua 5km cũng như hai cuộc 10km. Tôi đang có nhiều năng lượng hơn mình tưởng và tôi đã tập trung nhiều hơn cho công việc cũng như cuộc sống gia đình. Đó là một cảm giác hạnh phúc và mãn nguyện.

Sức khỏe tổng thể của tôi đã có sự cải thiện lớn. Chân tôi không còn sưng lên nữa. Gần đây, tôi còn quyết định ngừng sử dụng thuốc tránh thai để điều chỉnh chu kỳ kinh nguyệt và lạ thay khi cơ thể tôi đã có khả năng tự điều chỉnh vấn đề này.

Mặc dù hành trình cải thiện sức khỏe của tôi vẫn chưa hoàn thành nhưng tôi vẫn háo hức tiếp tục theo đuổi mục tiêu của đời mình là tìm kiếm chế độ dinh dưỡng đáp ứng nhu cầu cơ thể và tập luyện đều đặn. Cả hai điều đó đều thách thức và thỏa mãn thể chất, tâm trí và tinh thần tôi. Tôi cũng hi vọng phát triển sự nghiệp điều dưỡng của mình, sử dụng câu chuyện của tôi làm một minh chứng cho thấy sự đảo ngược chế độ ăn nghèo nàn là hoàn toàn có thể. Tôi đã ngây thơ không nhận ra tầm quan trọng của dinh dưỡng đối với sức khỏe của chúng ta. Tôi mong là một ngày mình có thể giúp được nhiều người khác tạo nên những thay đổi tích cực trong chế độ ăn và sức khỏe của họ, cũng như tái tập trung vào việc điều trị những căn bệnh đang tồn tại để ngăn chúng xuất hiện hay tiến triển thêm.